Ở tuổi 100, là tỷ phú già nhất thế giới với khối tài sản trị giá 1,9 tỷ USD theo thống kê của Forbes, ông Chang Yun Chung đã có thể từ bỏ mọi thứ và tận hưởng sự giàu có của mình sau 8 thập kỷ làm việc chăm chỉ.
Tuy nhiên, nhà sáng lập của Pacific International Lines lại không lựa chọn việc ở nhà. Mặc dù đã trao lại cương vị chủ tịch cho con trai Teo Siong Seng vào hồi đầu năm nay nhưng vị tỷ phú người Singapore vẫn khăng khăng tới văn phòng mỗi ngày.
"Đó là thói quen của tôi", ông Chang nói.
Là chủ tịch danh dự của PIL – một chức danh nhằm tôn vinh những đóng góp của ông đối với công ty 51 năm tuổi – Chang nói ông tới trụ sở văn phòng ở Singapore để xem xét hoạt động kinh doanh và kiểm tra các phòng ban mỗi ngày.
"Mỗi ngày, tôi đều viết ra những hoạt động của mình trong nhật ký, mọi thứ. Các phòng ban đều đến gặp tôi".
Đối với ông, đó là cách để giữ cho trí não luôn hoạt động và kết nối với công ty mà ông đã tạo dựng từ năm 1967.
"Tôi không thể ở nhà, rất buồn chán", vị tỷ phú tâm sự.
Nhưng lịch trình kể trên chỉ là một phần. Chang còn hướng dẫn cho Teo khi ông nhận trách nhiệm lớn hơn ở công ty nằm trong top 20 hãng tàu lớn nhất thế giới với 18.000 nhân viên. Teo nói ông thảo luận với cha mình 2 lần một ngày – thường là sáng và sau bữa trưa – để học hỏi nhiều hơn về phong cách quản lý của ông.
Sự hướng dẫn đó đã chứng minh là yếu tố sống còn đối với Teo khi ông càng thăng tiến tại PIL – đặc biệt là liên quan tới việc kiểm soát sự nóng nảy trong những tình huống áp lực.
"Khi còn trẻ, tôi nóng tính hơn vì thế tôi trở thành một nhà lãnh đạo khó tính hơn. Tuy nhiên cha đã dạy tôi một điều, trong tiếng Trung gọi là 'Yi de fu ren' – nghĩa là muốn người khác nghe theo mình, không phải dùng quyền lực hay sự hung bạo mà bạn phải tạo ra được sự chính trực mà mọi người thực sự ngưỡng mộ và lắng nghe".
Vì vậy, 'yi de fu ren' là một điều rất khó để thực hiện nhưng tôi nghĩ mình đang dần học được rồi.
Điều đó chứng minh đặc biệt quan trọng vào năm 2009 khi trên cương vị là một Giám đốc, Teo phải giải quyết vụ cướp một trong những tàu của công ty bởi cướp biển vùng Đông Phi. Đã phải mất 75 ngày và một số tiền không được tiết lộ để giải phóng được đoàn thủy thủ.
"Trong bất kỳ doanh nghiệp nào, đặc biệt là tàu thuyền, có nhiều điều không biết trước được. Có vấn đề về chính trị, công nghệ, hay tai nạn. Vì thế hãy luôn bình tĩnh là thứ tôi học được từ cha mình và tôi vẫn luôn học hỏi từ ông ấy mỗi ngày".
Còn với Chang, đó là tố chất giúp ông luôn hạnh phúc trong sự nghiệp khá dài của mình.
"Tôi không bao giờ trở nên giận giữ. Tôi không thể. Khi đó, bạn không thể kiểm soát được bản thân mình".